“Lại nữa, này Địa Tạng! Trong đời vị lai, hoặc trời hoặc người, phải tùy theo nghiệp mà thọ báo ứng, đọa lạc vào ác đạo; lúc sắp bị đọa ác đạo hoặc vừa đến ngưỡng cửa, những chúng sanh đó nếu có thể niệm được danh hiệu của một đức Phật, danh hiệu của một vị Bồ Tát, cùng một câu kinh một bài kệ của kinh điển Đại Thừa, thì ông hãy dùng thần lực, phương tiện để cứu vớt các chúng sanh đó; ở chỗ của các người đó hiện thân vô biên, vì họ mà phá tan địa ngục, làm cho họ được sanh thiên, hưởng sự vui thù thắng vi diệu.”
Bấy giờ Đức Thế Tôn liền nói kệ rằng…
“Hiện tại, vị lai chúng thiên, nhân,
Nay Ta ân cần dặn bảo ông:
Dùng đại thần thông phương tiện độ,
Chớ để đọa vào các ác đạo.”
Bấy giờ Địa Tạng Bồ Tát Ma Ha Tát quỳ gối, chắp tay bạch cùng Đức Phật rằng: “Bạch Đức Thế Tôn! Cúi xin Đức Thế Tôn chớ lo! Trong đời vị lai, nếu có người thiện nam kẻ thiện nữ nào đối với trong Phật Pháp mà có một niệm cung kính, con cũng dùng trăm ngàn phương tiện để độ thoát người đó, làm cho mau được giải thoát trong đường sanh tử; huống nữa là nghe các thiện sự rồi niệm niệm tu hành, thì sẽ tự nhiên ở nơi Đạo Vô Thượng vĩnh viễn được không còn thối chuyển.”
Lúc nói lời ấy xong, trong Pháp Hội có một vị Bồ Tát tên là Hư Không Tạng bạch cùng Đức Phật rằng: “Bạch Đức Thế Tôn! Con đến cung trời Đao Lợi nghe Đức Như Lai ngợi khen oai thần thế lực không thể nghĩ bàn của Bồ Tát Địa Tạng. Trong đời vị lai, nếu có người thiện nam kẻ thiện nữ nào, cho đến tất cả hàng trời, rồng, nghe kinh điển này cùng danh tự của Ngài Địa Tạng, hoặc chiêm lễ hình tượng, thì sẽ được bao nhiêu điều phước lợi? Cúi mong Đức Thế Tôn vì tất cả chúng sanh ở hiện tại và vị lai mà lược nói việc ấy cho.”
Đức Phật bảo Bồ Tát Hư Không Tạng: “Lắng nghe! Lắng nghe! Ta sẽ vì ông mà nói rõ. Vào đời vị lai, nếu có người thiện nam kẻ thiện nữ nào trông thấy hình tượng của Bồ Tát Địa Tạng cùng nghe Kinh này, cho đến đọc tụng, dùng hương hoa, đồ ăn thức uống, y phục, châu báu, mà bố thí cúng dường, ngợi khen chiêm lễ, thì sẽ được hai mươi tám điều lợi ích.”
- “Một là thiên long thường hộ niệm;
- Hai là thiện quả ngày càng tăng;
- Ba là tích tập các nhân thánh thượng;
- Bốn là tâm Bồ Đề không thối chuyển;
- Năm là y phục, thực phẩm đầy đủ;
- Sáu là dịch bệnh không đến nơi thân;
- Bảy là xa lìa các tai nạn về nước và lửa;
- Tám là không bị tai ách trộm cướp;
- Chín là người khác thấy đều cung kính;
- Mười là quỷ thần đều hộ trì.”
- Mười một là thân nữ chuyển thành thân nam;
- Mười hai là làm con gái hàng vương giả, đại thần;
- Mười ba là tướng mạo đoan chánh, tốt đẹp;
- Mười bốn là phần nhiều được sanh lên cõi trời;
- Mười lăm là có thể làm bậc đế vương;
- Mười sáu là biết rõ việc đời trước;
- Mười bảy là có mong cầu thì đều được toại ý;
- Mười tám là quyến thuộc an vui;
- Mười chín là các hoạnh sự đều dứt sạch;
- Hai mươi là các nghiệp đạo đều trừ hẳn;
- Hai mươi mốt là đi đâu cũng tới nơi cả;
- Hai mươi hai là đêm nằm mộng được an ổn, vui vẻ;
- Hai mươi ba là tổ tiên đã mất được lìa khổ;
- Hai mươi bốn là nhờ phước đời trước mà thọ sanh;
- Hai mươi lăm là chư thánh đều khen ngợi;
- Hai mươi sáu là căn tánh thông minh, lanh lợi;
- Hai mươi bảy là giàu lòng từ mẫn;
- Hai mươi tám là rốt ráo thành Phật.