(Chung)
oOo
Phần II
Một Số Câu Chuyện Về Nhân Quả
(Viết bởi Hòa Thượng Thích Thiền Tâm)
Ai nói luân hồi chuyện vẩn vơ,
Người, dê chuyển kiếp lẹ không ngờ
Đốt lò hương hỏi niệm xưa cũ,
Nghe giọng triều âm tỉnh giấc mơ.
1/ Mạnh Phu Nhân:
Điền Canh Dã, quan Đề đốc tỉnh Quảng Tây, có bà vợ là Mạnh Phu nhân, bẩm tính hiền lương nhưng chẳng may mất sớm.
Khi Điền Công thuyền quan ở trấn Lương Châu, đêm trăng ngồi một mình nơi Nha dinh, bỗng mơ màng như vào mộng thấy Phu nhân dung mạo cực đẹp, từ trên ngọn cây phới phới bay xuống.
Công mừng rỡ, cùng nhau hỏi chuyện hàn huyên như thuở sanh bình. Phu nhân bảo: “Thiếp vốn là một vị Thiên nữ do túc duyên trước nên nay làm bạn với tướng công, duyên trần đã mãn, lại trở về ngôi cũ. Nay bởi còn chút duyên thừa nên mới đến viếng thăm”.
Công hỏi: “Tôi kết cuộc ở quan tước nào?”
Đáp: “Quan vị còn tăng không phải chỉ chừng ấy mà thôi”.
Hỏi: “Tôi thọ được bao lâu?”
Đáp: “Cơ trời khó nói, tướng công lúc chết không về nơi hương lý, không ở chốn quan nha, không tại quán dịch bên đường, cũng không mất ở giữa chiến trận, thời đến sẽ tự rõ”.
Hỏi: “Sau khi tôi chết, còn được thấy nhau nữa chăng?”
Đáp: “Việc này đều bởi tướng công nếu cố gắng tu, khi sanh lên cõi trời tất sẽ được gặp, bằng không chắc khó hy vọng”.
Sau Điền Công đi chinh phạt giặc Miêu trở về già, yếu chết dưới trướng binh.