Nhiều người tu lâu năm, thường đi chùa, ăn chay, tụng kinh, ngồi thiền, niệm Phật, làm công quả, theo học giáo lý với nhiều bậc thầy nổi tiếng, nhưng những điều này có chứng minh là mình tu giỏi và tu đúng hay không?
Để tự xét mình tu đúng hay không, chúng ta có thể dựa vào bốn tiêu chuẩn tối thiểu sau đây mà đo:
- Tánh tham: ưa thích tài sản, danh lợi và sắc dục.
- Tánh sân: gặp cảnh trái ý, nghịch lòng thì dễ nổi sân.
- Tánh kiêu căng ngã mạn: thích khoe khoang, xem mình tài giỏi hơn người khác.
- Chấp ngã sở: cho thầy tôi hay pháp môn của tôi là hay hơn hết.
Bốn điều trên đương nhiên là ai cũng còn nếu chưa chứng quả A la hán, nhưng nếu tu đúng thì càng ngày những tánh này phải yếu dần đi. Ngoài ra một người tu cần phải có, hoặc trau dồi ít nhất những đức tính sau đây:
- Biết làm phước, bố thí. Không keo kiệt, bỏn sẻn, bám chặt vào tài sản, tiền bạc của mình.
- Nói lời ái ngữ. Không chê bai, chỉ trích, vu khống, phỉ báng kẻ khác.
- Từ, bi, hỷ, xả. Bốn đức tính căn bản của người tu hành.
- Khiêm cung và lễ độ. Càng tu thì cái ngã nhỏ dần, biết cung kính tôn trọng kẻ khác.
Nếu tu đúng thì những đức tính này càng ngày càng tăng trưởng.
(Trích “Dòng Đời Vô Tận”)
Hòa thượng Thích Trí Siêu