Khi đi hành hương hay du lịch, bạn ghé đến khách sạn ở vài hôm, khi ra đi bạn có luyến tiếc phòng ngủ hoặc các nhân viên của khách sạn không? Hay bạn vui vẻ ra đi tiếp tục cuộc hành trình?
Sống ở đời cũng vậy, bạn chỉ là một khách du lịch, ghé đến đây chơi 60, 70 năm, rồi ra đi. Nhưng khi đến đây chơi, bạn quên mất mình là kẻ du lịch, say mê bám víu vào những thứ không phải thật sự của mình như nhà cửa, vợ chồng con cái. Nhà cửa chỉ là khách sạn, gia đình người thân cũng như các nhân viên khác sạn, họ tiếp đón mình trong một thời gian rồi đường ai nấy đi.
Chúng ta đến cuộc đời này bằng cửa sinh, và sẽ rời cuộc đời bằng cửa tử. Ở đời ai cũng phải chết, nhưng không ai chịu sửa soạn và tìm hiểu cái chết. Vì không biết rõ về cái chết nên người ta rất sợ chết. Nếu biết về cái chết thì chắc sẽ bớt sợ hơn. Ví như chúng ta từng sống trong một căn nhà và biết rõ vị trí phòng ốc đồ đạc, lỡ gặp khi cúp điện tối om, chúng ta không sợ hãi mà vẫn biết đường qua lại trong bóng tối.
Các đạo giáo đều nói đại khái về bên kia cửa tử. Tựu chung có thể chia làm hai loại tư tưởng: tin có luân hồi và không tin luân hồi. Loại không tin luân hồi như đạo Chúa, đạo Hồi, thì nói có thiên đàng và địa ngục. Kẻ nào tin Chúa hay Thượng Đế (Allah) thì sau khi chết được lên thiên đàng, còn kẻ không tin Chúa hay Thượng Đế thì sau khi chết phải xuống địa ngục đời đời. Loại tin có luân hồi như đạo Phật, đạo Ấn Độ, thì nói sau khi chết linh hồn sẽ theo nghiệp mà đi tái sinh trong nhiều cảnh giới khác nhau.
Các Lạt ma Tây Tạng đa số được học về cuốn Tử Thư (Bardo Thodol) nên ít sợ chết hơn người thường, vì họ biết trước những gì sẽ xảy ra sau khi chết.
Ngày nay ở Âu Mỹ có rất nhiều người chết trong một thời gian ngắn rồi sống lại, sau đó họ viết sách kể lại đã thấy những gì. Những người này thường được các bác sĩ, giáo sư đại học kiểm chứng, và sách của họ bán rất chạy. Chúng ta không thể tìm đọc hết các loại sách này, nhưng bạn có thể tìm đọc cuốn sách “Trở về từ cõi sáng” của ông Nguyên Phong trích dịch rất hữu ích cho sự tìm hiểu về đời sống bên kia cửa tử do những người chết hồi sinh trong thời hiện đại.
Trong kinh Hoa Nghiêm có nói “Tin là mẹ sinh ra các công đức”, có được một niềm tin chân chánh là điều rất khó. Tất cả đều là lòng tin, dù bạn không tin cái gì đi nữa thì đó cũng là một loại tin. Bạn tin sự suy nghĩ hay kiến thức của mình là đúng nhất nên bạn không tin ai khác. Tin có một đời sống sau cái chết là chuyện cá nhân, không ai có thể bắt bạn tin hay không tin.
Nếu bạn tin đời sống vẫn tiếp tục sau khi chết thì bạn sẽ có thái độ gì đối với sự chết của chính mình và người thân? Bạn sẽ hoảng sợ bám víu vào cái thân xác già yếu, bệnh hoạn hay an nhiên xả bỏ nó như một chiếc áo cũ? Bạn sẽ buồn rầu, than khóc khi người thân sắp chết hay bình tĩnh an ủi cho họ yên lòng ra đi?
(Trích “Dòng Đời Vô Tận”)
Hòa thượng Thích Trí Siêu