Đạo Giả kiếm nơi trọ

27/12/2024 25 lượt xem

Ngũ Tổ Hoàng Nhẫn¹⁰ đại sư là người huyện Hoàng Mai, Kỳ Châu.

Nguyên trước kia là Tài Tòng Đạo Giả ở núi Phá Đầu đã từng thưa thỉnh với Tứ Tổ Đạo Tín:

– Đạo lý có thể được nghe chăng?

Tổ bảo:

– Ông đã già, dù có nghe cũng không thể hoàng hóa được. Nếu ông tái lai tôi có thể chờ ông.

Đạo Giả liền đi đến bờ sông, thấy một cô gái đang giặt áo. Ngài vái chào và hỏi:

– Xin cho ngủ trọ được chăng?

Cô gái đáp:

– Tôi có cha mẹ, ngài hãy đến đấy mà xin.

– Nếu cô bằng lòng tôi mới dám đi.

Cô gái đáp bằng lòng, Đạo Giả liền quay quả ra đi.

Cô gái ấy vốn là con gái út của nhà họ Chu. Khi cô ấy trở về nhà liền mang thai, cha mẹ cô giận dữ đuổi đi. Cô không chỗ nương tựa, hàng ngày dệt thuê trong làng, đêm ngủ ở quán trọ. Về sau cô sanh một bé trai, cho là điểm chẳng lành, liền ném xuống sông. Sáng hôm sau, cô thấy đứa bé nổi trên mặt nước, thần sắc tươi tỉnh. Cô rất kinh ngạc, bèn vớt lên. Về sau, đứa bé trở thành một đứa bé theo mẹ đi xin ăn. Người trong làng gọi nó là đứa bé không tên họ. Ngày kia, một trí giả gặp đứa bé khen rằng:

– Đứa bé này chỉ thua Như Lai có bảy tướng.

Về sau, đứa bé gặp Đại sư Đạo Tín, được nối pháp và giáo hóa tại núi Phá Đầu. Đó là Ngài Hoàng Nhẫn.

Viên Đức


¹⁰ Hoàng Nhẫn: (610-674) Tổ thứ 5 của Thiền tông Trung Hoa. Xuất gia lúc 7 tuổi, học đạo với Tứ Tổ Đạo Tín trong 30 năm. Đắc pháp xong, đến núi Bằng Mẫu ở đất Hoàng Mai tụ tập và dạy chúng. Đệ tử ngài có đến 700 người, hai vị ưu tú nhất là Huệ Năng (638-713) và Thần Tú (606-706).

×